(Trích trong tập thơ “Ra vườn nhặt nắng” của Nguyễn Thế Hoàng Linh)

“Ra vườn nhặt nắng” thật sự là một tập thơ dành cho trẻ em, viết cho trẻ em,
viết về trẻ em. Những vần thơ giản dị mà tinh tế của Nguyễn Thế Hoàng Linh đã mở ra một không gian rộng, đầy màu sắc để trí tưởng tưởng và những giấc mơ được chắp cánh bay. Tinh tế và yêu thương, tác giả đã dùng góc nhìn của đứa trẻ để quan sát cuộc sống, nghe hơi thở cuộc sống, dùng lời con trẻ để nối hộ con trẻ. Dưới lăng kính đó, thế giới muôn màu đâu chỉ có những bài ca giáo dục khô khan mà trở nên lung linh và kỳ diệu hơn.

Trong muôn vàn màu sắc và tình cảm ấm áp, trong trẻo của thế giới trẻ thơ trong “Ra vườn nhặt nắng”, tôi gọi bài thơ “Thế giới ru” là thiên nhiên diệu kì và yêu thương vỗ sóng.

Tuổi thơ của chúng ta, ai cũng từng lớn lên từ lời ru ngọt ngào của mẹ, câu chuyện cổ tích của bà. Dòng sữa ngọt ngào ấy chảy suốt tâm hồn chúng ta, dắt chúng ta đi qua những ngày thơ dại. Và có lẽ suốt cuộc đời này, bài hát hay nhất chính là lời ru bên nôi.

Nhưng Nguyễn Thế Hoàng Linh còn nghe được những lời ru khác, cả “Thế giới ru” cho giấc ngủ bé an lành. Không cầu kì làm một người phu chữ, gồng mình làm trẻ con , Nguyễn Thế Hoàng Linh viết thơ cho trẻ em bằng chính thế giới quan và cảm xúc của con trẻ. Vì vậy những hình ảnh xuất hiện trong thơ chân thực đến giản dị, xúc cảm một cách tự nhiên, cuốn hút trẻ thơ:

“Đôi khi thế giới này/ Cần để yên bé ngủ/ Tiếng úp mì của ta / Cũng có phần thô lỗ”

Khổ thơ chia làm hai phần, phần một là mệnh đề về “trách nhiệm” đối với trẻ em. Trách nhiệm lớn lao đó thể hiện trong điều giản dị “để yên bé ngủ”. Và liền sau đó là những hành động, biểu  hiện cụ thể hóa  trách nhiệm cao cả ấy: “Tiếng úp mì của ta/Cũng bớt phần thô lỗ/Con khủng long qua phố/ Cũng lót đệm vào chân/Chim gõ kiến ăn đêm/Đeo cao su vào mỏ”. Hình ảnh thơ dung dị, chân thật đúng như trong tưởng tượng của trẻ. Trẻ thơ, nhìn cuộc sống bằng con mắt riêng đầy tính phát hiện và sáng tạo. Thế giới đó tuân thủ theo một quy tắc riêng “Quy tắc của tưởng tượng và những giấc mơ”.

Đến với “Thế giới ru”, người đọc được đắm chìm trong thiên nhiên diệu kì:

“Cây vặn nhỏ tiếng gió/ Dế ngừng rock nhố nhăng/ Con gián bị sâu răng/ Chạy ra xa rên rỉ/ Máy tính cũng tế nhị/ Nhắc quạt vỗ cánh êm/ Miếng trăng trầu vừa têm/ Bầu trời nhai rón rén”.

Cây cối, ngọn gió, con dế, con gián cho đến máy tính, cái quạt, vầng trăng, bầu trời là những sự vật gần gũi với bé trong cuộc sống hàng ngày. Nhưng dưới con mắt thơ của Nguyễn Thế Hoàng Linh, thế giới ấy trở nên sinh động theo cách rất trẻ thơ. Các nhà thơ đã từng ví trăng với “quả chín, cái đĩa, con thuyền, nong tằm” nhưng “miếng trầu trăng” thì có lẽ chỉ có Nguyễn Thế Hoàng Linh mới có cách so sánh nhiều rung cảm đến vậy. Nguyễn Thế Hoàng Linh đã dùng ngôn ngữ của trẻ em để nói về thế giới trẻ em.

Trẻ em sinh ra là để yêu thương. Bác Hồ muôn vàn kính yêu đã nói: “Trẻ em như búp trên cành/ Biết ăn biết ngủ biết học hành là ngoan”. Yêu thương trẻ khởi đầu từ một giấc ngủ yêu. Và cái an yên được tạo nên từ những điều rất nhỏ và rất riêng theo cách nghĩ của Nguyễn Thế Hoàng Linh:

“Cái tên con nhái bén/ Vốn đã dường vang xa/ Gọi là “nhài bèn” nha/ Cho âm vang nhỏ lại/ Đang rơi bông hoa đại/ Gọi là hoa tiểu ngay/ Để tiếng rơi bớt dày…”

Yên lặng không không gian và yên lặng trong của âm sắc của từ ngữ. Có lẽ điều này chỉ mỗi Nguyễn Thế Hoàng Linh mới  nghĩ ra. Thay đổi một tên gọi nhưng mọi người vẫn hiểu được ý nghĩa sự vật bởi tình yêu không lời nhưng nó có một con đường riêng, bởi chỉ cần dùng trái tim để hiểu.

Thẳm sâu trong một không gian lời ru diệu kì từ thiên nhiên, tạo vật vỗ yên giấc ngủ bé là một tình yêu thương đong đầy đang vỗ sóng. Nhẹ nhàng, giản dị nhưng tinh tế diệu kì “Thế giới ru” của Nguyễn Thế Hoàng Linh mang đến cho người đọc những xúc cảm mới lạ, cái nhìn trong trẻo và tiếng nói yêu thương dành cho trẻ em. Cả thế giới dành tình yêu thương cho trẻ từ những giản dị đơn sơ, từ những vô lí nhưng rất có lí theo cách nhìn của trẻ. Tình yêu ấy không cần minh định trong những gì quá cao siêu mà vỗ sóng nhẹ nhàng gửi trong những “lời ru diệu kì”

“Thế giới ru”nói riêng và “Ra vườn nhặt nắng” nói chung là món quà dành cho trẻ em; nhưng nó cũng là món quà dành cho người lớn - cho mình, cho bạn và cho tất cả những ai đã từng đi qua thơ dại. Mỗi bài thơ được kể lại bằng giọng thơ trong veo, qua lăng kính của một đứa trẻ lên sáu đầy ngô nghê mà thú vị. Nguyễn Thế Hoàng Linh đã nhặt nắng thành công, đúng như anh mong đợi: Thơ cho trẻ con phải thực sự được trẻ con yêu thích./.

Nguyễn Thị Cẩm

Giáo viên Ngữ văn trường THPT Kỳ Anh –Hà Tĩnh