Hình bóng làng là bến nước cây đa
Nơi tiếng sáo ru con chia về hai xóm
Nhà em ven sông
Lá đò đưa đón
Bốn mùa thơm hương nước hương tình

Tim tím chiều trôi
Tim tím lục bình
Tim tím nhớ tình yêu màu tím nhớ
Và tình yêu đã thành muôn thuở
Đất nước thanh bình vẫn không gặp lại người đi

Có những cuộc tình chỉ để ngẫm suy
Có những nỗi đau không hằn lên da thịt
Không ai biết nhưng con đường biết
Đường ngắn nhất là đường chia ly

Đã hóa mây bao màu tóc xuân thì
Vẫn thầm lặng bên dòng đời hối hả
Cao cả hơn những gì cao cả
Hóa thân vào mỗi cuộc đời
Mẹ là nước non